Ý nghĩa ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11
Năm nào cũng vậy, Tháng 11 về! Với cái se lạnh đầu mùa, từng cơn gió lạnh phảng phất khiến người ta muốn chậm lại một chút để cảm nhận mọi thứ rõ ràng hơn. Tháng 11 – tháng làm cầu nối đưa lời tri ân chân thành đến với những người lái đò tận tụy đã đưa từng thế hệ học trò cập bến bờ tri thức.
Đây là dịp để chúng ta có thể bày tỏ lòng tôn kính đến những người thầy giáo, cô giáo đáng quý, “người nghệ sỹ tâm hồn” và là những “người chiến sỹ trên mặt trận văn hóa” . Những người thầy giáo cô giáo như những con đò cần mẫn chở khách sang sông mong đến ngày cập bến.
“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”
Lời thơ như tiếng lòng của mỗi người giáo viên. Mỗi một ngày đến trường, chúng ta đều mang trong mình sứ mệnh, ước vọng ươm trồng cho cuộc đời những mầm non tươi tốt, để mai này có thể kiến thiết, dựng xây đất nước.
Trong xu thế hội nhập phát triển của đất nước ngày càng cao, đặc biệt là trong thời đại 4.0 như hiện nay, những đòi hỏi về chuyên môn, trình độ đối với người giáo viên ngày càng cao, đòi hỏi phải nâng cao kiến thức mỗi ngày để hoàn thiện năng lực chuyên môn cũng như phẩm chất, tư cách chính trị xã hội. Vì thế, tự bản than những người giáo viên như chúng tôi luôn ý thức được rằng kiến thức chúng ta có vẫn chỉ là giọt nước nhỏ nhoi trong đại dương kiến thức bao la mênh mông, chúng ta sẽ tích lũy, nỗ lực từng ngày, đặc biệt sẽ không bao giờ thoả mãn với những gì mình đã có, đã đạt, mà cần biết khắc phục khó khăn, tận tậm, tận lực với nghề nghiệp, tạo động lực giúp ích cho các thế hệ!